Nghề Gia sư – Không có học sinh kém, chỉ là chưa gặp đúng thầy
Nghề Gia sư – Câu chuyện về Gia sư Phan Quang Minh tin rằng :” Không có học sinh kém với cách dạy và phương pháp dạy tối ưu của mình.”
Sự hoà hợp giữa người học và người truyền tải kiến thức
Trong trò chơi Lego, mỗi mảnh ghép dù to, dù nhỏ thì đều quan trọng như nhau. Để tạo mô hình đẹp, chúng ta cần sắp xếp các mảnh ghép một cách hợp lý.
Chắc chắn mỗi người trong chúng ta đều quen thuộc với câu chuyện “Chiếc đồng hồ” của Bác, phải không? Ngoài là một bài học hay cho sự đoàn kết, thì chúng ta còn rút ra được một bài học khác ở đây. Những mỗi bộ phận dù nhỏ đi nữa cũng không thể thiếu để tạo nên một chiếc đồng hồ. Chúng còn phải được sắp xếp ăn khớp với nhau và phát huy được đúng chức năng thì chiếc đồng hồ mới vận hành được.
Nói như vậy để thấy được sự hoà hợp giữa người học và người truyền tải kiến thức. Cụ thể hơn ở đây chính là mỗi gia sư chúng ta vô cùng quan trọng. Nhờ có điều này mà học sinh mới dễ tiếp thu và hiểu chúng ta đang nói gì. Nghe thì có vẻ mơ hồ, nhưng các bạn yên tâm vì ngay sau đây thôi, mình sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện có thật.
Các bạn đã sẵn sàng chưa nhỉ? Hãy tìm một nơi yên tĩnh có ánh sáng và nhiệt độ vừa phải. Hay tự pha cho mình một ly cà phê, hoặc thức uống mà bạn yêu thích. Cũng có thể tự nấu cho mình một món ăn nhẹ nhàng hoặc đơn giản là order một phần bắp rang bơ. Chuẩn bị xong hết rồi thì ngồi xuống nghe mình kể để tìm ra sự “Hoà hợp” giữa chúng ta nhé!
Lý do mà mình chọn công việc Gia sư
Đầu tiên, nói một chút về lý do và hành trình mà mình chọn công việc này đã nhé! Mình bén duyên với nghề Gia sư có thể muộn hơn một số bạn. Khi mình là sinh viên năm ba, muốn tìm cho mình một công việc làm thêm để một phần trang trải chi phí sinh hoạt. Nhưng yêu cầu của mình là phải việc nhẹ lương cao mới chịu cơ. Mình là một người “tham lam” quá đúng không các bạn? Và nhờ sự tư vấn của một “Gia sư đỉnh cao”, mình đã quyết định nộp CV thử xem sao.
Hành trình ứng tuyển vào Gia sư eTeacher
May mắn thay, CV online của mình đã được duyệt. Rồi mình được các anh chị mời đi phỏng vấn. Không biết các bạn có giống mình không. Đêm trước ngày đi phỏng vấn, thay vì phải suy nghĩ coi mai mình phải làm gì để gây ấn tượng với các anh chị. Hay xem lại các kiến thức để làm bài kiểm tra. Cuối cùng chuẩn bị sẵn những câu trả lời cho những câu hỏi thường gặp,… thì thứ mình chuẩn bị chỉ là những giấy tờ được yêu cầu và một “tâm hồn đẹp” thôi các bạn à! Giờ nghĩ lại không biết sao hồi đó mình qua được vòng phỏng vấn nữa.
Thế rồi, cái gì tới cũng tới. Mình vẫn nhớ như in buổi sáng hôm đó. Mình thức dậy trước giờ phỏng vấn những 2 tiếng. Đây là một điều rất rất may mắn, còn sao may mắn đọc tiếp sẽ rõ. Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, mình kiểm tra lại các giấy tờ cần thiết và xuống căn tin nạp vào cho mình một tô phở cái đã, “có thực mới vực được đạo” mà đúng không cả nhà. Rồi “rịn rịn”, xe đã nổ máy, mình lên đường.
Với sự hướng dẫn nhiệt tình của chị Google thì mình đã đến nơi… không biết đó là đâu các bạn à. Mình nhớ không nhầm thì đó là ở đầu bên kia của Nguyễn Thị Minh Khai luôn á. Cảm xúc lúc đó có thể nói là “Bất ngờ, ngỡ ngàng, ngơ ngác, xém xíu nữa thì bật ngửa”. Ôi mình đã đi lạc rồi. Mình hỏi người dân quanh đó, và mình bắt đầu “lần mò manh mối” để đến nơi phỏng vấn.
Nhưng các bạn có biết điều gì xảy ra tiếp theo không?
Xe đã cạn nhiên liệu!!! Nhưng may mắn thay, dắt bộ được một lúc thì mình đã tìm thấy cây xăng rồi. Mình đổ xăng rồi đi tiếp. Đúng là trời không phụ lòng người, mình đã đến được số 10B Nguyễn Thị Minh Khai. Phải nói là mừng như mở cờ trong bụng, mình qua đường và chỉ việc tìm số 10B thôi. Nhưng… những con số mình thấy, chắc các bạn cũng thấy, đó là 10, 10…A, ủa 10B đâu? Tưởng mình đi lố, đi lại một lần, hai lần, tới lần thứ ba thì mình vã quá rồi nên quyết định gọi điện cho công ty và hỏi thì mới biết nó nằm trong hẻm.
Mình gửi xe ở ngoài rồi đi vội vào trong. Cứ ngỡ trong đầu là mình đã muộn. Nhưng mọi người ơi biết gì không? Mình vẫn là người đến sớm nhất! Tới đây thì mọi người biết sao mình nói mình dậy sớm 2 tiếng là điều may mắn rồi chứ. Rồi mình bắt đầu làm bài kiểm tra. Sau khi làm xong bài kiểm tra, mình đợi HR để bắt đầu phỏng vấn. Trong quá trình phỏng vấn, mình đã thể hiện hết mình những gì mình có. Nên khi mình về nhà đợi kết quả, mình có một chút vừa lo vừa tin mình sẽ đậu.
Nhưng thật là Wow, mình nhận được mail báo kết quả là mình pass. Sau 2 ngày gì ấy, mình phải tham gia buổi Coaching mới được nhận lớp. Và mình lại lần nữa pass training. Hihi Mình trở thành siêu nhân tím. Đó là quá trình “gian nan” để trở thành Gia sư của mình.
Từ lúc chính thức trở thành Gia sư của nhà màu tím
Từ lúc chính thức trở thành Gia sư của nhà màu tím thì không biết là mình gặp may mắn. Hay là một cái duyên với nghề mà những học sinh mình tiếp nhận dù ít, dù nhiều đều có những tiến bộ rõ rệt qua quá trình học. Mình cũng nhận được sự yêu quý của học sinh nữa. Các bạn có biết hạnh phúc là gì không?
Ngoài việc cùng học sinh gặt hái về những điểm 10 thì điều hạnh phúc nhất là khi nghe những phản hồi của học sinh. Một trong những câu nói gây ấn tượng với mình nhất là “Không biết sau này anh ra trường rồi ai dạy em đây?”. Hay một trường hợp học sinh khác của mình, sau khi học một thời gian, gia đình bé cho bé nghỉ vì một số kế hoạch riêng của gia đình.
Niềm hạnh phúc ngập tràn khi làm Gia sư
Sau khi huỷ lớp thì mình cũng đã nhận lớp mới. Nhưng bỗng một ngày, mình nhận được điện thoại của công ty báo là bé học lại và chỉ muốn mình dạy thôi chứ không muốn tìm Gia sư khác. Ta nói lúc đó hạnh phúc muốn rớt nước mắt. Mặc dù lịch gần như đã kín nhưng mình vẫn lựa chọn tiếp tục đồng hành cùng bé. Các bạn gặp trường hợp này thì sẽ tiếp tục nhận bé hay không?
Người học sinh thứ 6 – bị cho là học sinh kém ở trên trường
Mình sẽ không thể ngồi đây và kể câu chuyện này nếu mình không nhận bạn học sinh thứ 6. Bởi những bé trước đều là những bé lần đầu tìm đến eTeacher. Còn bé này là trường hợp đặc biệt hơn. Bởi trước khi học với mình, bé có học một gia sư khác. Nhưng vì một số lý do, nên phụ huynh bé đã quyết định đổi Gia sư.
Thật ra lúc mình nhận lớp qua facebook mình không biết chi tiết về trường hợp của bé. Mình chỉ nắm được một vài thông tin về tình hình học tập thôi. Bởi vậy mà ngày mình lên công ty nhận lớp, rồi nghe chị phụ trách trao đổi thì mình “bất ngờ, ngỡ ngàng, ngơ ngác và lúc đó thì bật ngửa thật”. Kể một cách ngắn gọn thì bé rất lười học, cả trên lớp và ở nhà. Nhưng đó vẫn chưa là điều kinh khủng nhất bởi đây là tình trạng thường gặp mà.
Cái quan trọng hơn là thái độ của bé, rất không hợp tác với Gia sư. Thậm chí lúc chị phụ trách đến nhà thì bé vẫn không thay đổi thái độ. Các bạn biết không, lúc đó mình cảm thấy áp lực kinh khủng. Bởi kiến thức không vững thì mình lấy lại vô tư nhưng thái độ không hợp tác như vậy lại là vấn đề không nhỏ. Bởi mình chưa có kinh nghiệm với những trường hợp như vậy trước đây. Mặc dù đã được chị phụ trách tư vấn về một số phương pháp nhưng mình vẫn lo lắng lắm.
Ngày đầu tiên đi dạy cho bé
Thời gian trôi qua và ngày đầu tiên đi dạy cho bé cũng đã đến. Vào đến nhà, phụ huynh dẫn mình vào phòng để chuẩn bị cho buổi học. Mình có trao đổi với phụ huynh trước khi dạy và biết được ngoài việc không hợp tác với gia sư và lười học bé còn có tính rất ẩu. Trời ơi cái … gì vậy? Lại thêm một vấn đề nữa sao? Sau khi trao đổi xong thì phụ huynh gọi bé vào và mình bắt đầu buổi dạy.
Vẫn như mọi khi, mình luôn chào đón học sinh bằng nụ cười thân thiện. May mắn bé đã chịu nói chuyện với mình. Sau một khoảng thời gian trò chuyện với bé thì mình tìm được ánh sáng le lói cuối đường hầm. À không, là nguồn sáng lớn luôn á các bạn. “Môn toán là môn con giỏi nhất hồi xưa giờ mà”. Nghe xong câu đó thì bao nhiêu âu lo tan biến hết. Mình không nói nhiều nữa. Mình chỉ chốt lại đúng một câu: “Anh sẽ giúp em tiếp tục giỏi toán”.
Cuộc trò chuyện dễ thương giữa bé và mình
Vậy rồi buổi học bắt đầu. Mới đầu thì bé còn hơi rụt rè. Nhưng mình giảng chậm và luôn dừng sau mỗi phần. Mình luôn hỏi có không hiểu chỗ nào không thì bé bắt đầu hỏi. Sau câu hỏi đầu tiên, bé mạnh dạn hơn và hỏi rất nhiều. Mình lại thêm phần tự tin là sẽ giúp bé tiến bộ được. Đến buổi học thứ hai, sự tương tác vẫn được duy trì như vậy. Đến giờ giải lao mình có nói chuyện với bé:
– Anh giảng vậy em học thấy dễ hiểu không em? Có nhanh quá không?
– Em thích nhanh gọn lẹ lắm, nên anh giảng vậy em mới hiểu. Còn anh Gia sư trước với cô trên lớp giảng lý thuyết nhiều rồi nói dài dòng nên em nghe không hiểu gì hết.
– Ồ vậy à, vậy đó là sở trường của anh rồi. Nhưng sao không hiểu thì không hỏi lại?
– Anh Gia sư kia đi dạy không hay hỏi lại với lại ảnh toàn nói mấy cái cao siêu nữa. Em nghe lạ lắm nên em cũng kệ, không hỏi lại luôn
– Thương. Vậy sao anh nghe nói trên lớp cũng chán học hả? Sao dị em?
– Tại môn em giỏi nhất em bị tuột nên em chán á, với lại em cũng làm biếng xưa giờ mà.
– Vậy giờ anh giúp em lấy lại phong độ rồi thì cố gắng lên nhé em, em làm được mà, anh tin em.
– Dạ.
Đến khoảng một tháng sau
Nói vậy rồi mình lại tiếp tục buổi dạy. Ở các buổi học sau thì bé đã mạnh dạn hơn và thỉnh thoảng còn hay chia sẻ việc học trên lớp cũng như những việc trong cuộc sống (bé chủ động chứ mình chưa hỏi nha). Đến khoảng một tháng sau mình nhận được phản hồi từ phụ huynh và công ty về tình hình học tập của bé “Bé đã có tiến bộ rõ rệt, trên lớp đã siêng học hơn, tương tác với gia sư ở nhà cũng tích cực hơn rồi”. Trời ơi hạnh phúc là đây chứ đâu nữa.
Chia sẻ một vài kinh nghiệm cá nhân của mình
Qua đó thì mình muốn chia sẻ một vài kinh nghiệm cá nhân của mình trong việc giảng dạy nè. Hãy luôn nhớ rằng, học sinh đang gặp khó khăn mới tìm đến mình nên đừng vội đánh giá học sinh không giỏi. Thay vì cố gắng nhồi nhét kiến thức thì hãy giúp bé hiểu được bản chất của kiến thức đó là gì? Có vậy giảng sâu thì bé mới dễ nắm kiến thức.
Vì trên lớp và trong SGK bé đã được học lý thuyết nên khi giảng bài chúng ta nên chọn lọc và giảng một cách ngắn gọn nhất có thể. Đối với những môn thực tế, (Mình hiện có dạy môn lý) thì nên lấy một số ví dụ trong thực tế liên quan đến hiện tượng đó, bé sẽ học nhanh hơn rất nhiều.
Tương tác với bé nhiều hơn trong buổi học, đừng chỉ cung cấp kiến thức một chiều, bé sẽ rất dễ chán. Đừng quên áp dụng các phương pháp đã được training nhé, ví dụ như pomodoro time,… hiệu quả lắm đó nha. Nói chuyện với bé nhiều hơn, luôn động viên để bé có tinh thần học tập.
Trên đây là một số kinh nghiệm trong thời gian đi dạy của mình, mình mong sẽ nhận được những sự chia sẻ kinh nghiệm của các bạn nữa để mình hoàn thiện hơn. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe và chúc các bạn thành công trong sự nghiệp truyền tải kiến thức của mình nhé!
Để đọc thêm nhiều mẩu chuyện hay, vui lòng xem tại Fanpage “Nghề Gia sư“.
[/fusion_text][fusion_code]PGRpdiBpZD0iZ2V0Zmx5LW9wdGluLWZvcm0taWZyYW1lLTE2Mjk0NzQ0NDE0ODIiPjwvZGl2PiA8c2NyaXB0IHR5cGU9InRleHQvamF2YXNjcmlwdCI+IChmdW5jdGlvbigpeyB2YXIgciA9IHdpbmRvdy5kb2N1bWVudC5yZWZlcnJlciAhPSAiIj8gd2luZG93LmRvY3VtZW50LnJlZmVycmVyOiB3aW5kb3cubG9jYXRpb24ub3JpZ2luOyB2YXIgcmVnZXggPSAvKGh0dHBzPzpcL1wvLio/KVwvL2c7IHZhciBmdXJsID0gcmVnZXguZXhlYyhyKTsgciA9IGZ1cmwgPyBmdXJsWzBdIDogcjsgdmFyIGYgPSBkb2N1bWVudC5jcmVhdGVFbGVtZW50KCJpZnJhbWUiKTsgY29uc3QgdXJsX3N0cmluZyA9IG5ldyBVUkxTZWFyY2hQYXJhbXMod2luZG93LmxvY2F0aW9uLnNlYXJjaCk7IHZhciB1dG1fc291cmNlLCB1dG1fY2FtcGFpZ24sIHV0bV9tZWRpdW0sIHV0bV9jb250ZW50LCB1dG1fdGVybSwgdXRtX3VzZXIsIHV0bV9hY2NvdW50OyBpZigoIXVybF9zdHJpbmcuaGFzKCd1dG1fc291cmNlJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9zb3VyY2UnKSA9PSAnJykgJiYgZG9jdW1lbnQuY29va2llLm1hdGNoKG5ldyBSZWdFeHAoJ3V0bV9zb3VyY2UnICsgJz0oW147XSspJykpICE9IG51bGwpeyByKz0gIiYiICtkb2N1bWVudC5jb29raWUubWF0Y2gobmV3IFJlZ0V4cCgndXRtX3NvdXJjZScgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX3NvdXJjZScpICE9IG51bGwgPyAiJnV0bV9zb3VyY2U9IiArIHVybF9zdHJpbmcuZ2V0KCd1dG1fc291cmNlJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicpIHx8IHVybF9zdHJpbmcuZ2V0KCd1dG1fY2FtcGFpZ24nKSA9PSAnJykgJiYgZG9jdW1lbnQuY29va2llLm1hdGNoKG5ldyBSZWdFeHAoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fY2FtcGFpZ24nICsgJz0oW147XSspJykpWzBdOyB9IGVsc2UgeyByKz0gdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicpICE9IG51bGwgPyAiJnV0bV9jYW1wYWlnbj0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicpIDogIiI7fSBpZigoIXVybF9zdHJpbmcuaGFzKCd1dG1fbWVkaXVtJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9tZWRpdW0nKSA9PSAnJykgJiYgZG9jdW1lbnQuY29va2llLm1hdGNoKG5ldyBSZWdFeHAoJ3V0bV9tZWRpdW0nICsgJz0oW147XSspJykpICE9IG51bGwpeyByKz0gIiYiICtkb2N1bWVudC5jb29raWUubWF0Y2gobmV3IFJlZ0V4cCgndXRtX21lZGl1bScgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX21lZGl1bScpICE9IG51bGwgPyAiJnV0bV9tZWRpdW09IiArIHVybF9zdHJpbmcuZ2V0KCd1dG1fbWVkaXVtJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV9jb250ZW50JykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jb250ZW50JykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fY29udGVudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fY29udGVudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX2NvbnRlbnQnKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fY29udGVudD0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jb250ZW50JykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV90ZXJtJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV90ZXJtJykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdGVybScgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdGVybScgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX3Rlcm0nKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fdGVybT0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV90ZXJtJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV91c2VyJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV91c2VyJykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdXNlcicgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdXNlcicgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX3VzZXInKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fdXNlcj0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV91c2VyJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV9hY2NvdW50JykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9hY2NvdW50JykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fYWNjb3VudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fYWNjb3VudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX2FjY291bnQnKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fYWNjb3VudD0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9hY2NvdW50JykgOiAiIjt9IGYuc2V0QXR0cmlidXRlKCJzcmMiLCAiaHR0cHM6Ly9jc2toLmV0ZWFjaGVyLnZuL2FwaS9mb3Jtcy92aWV3Zm9ybS8/a2V5PWdreG91WlFFbDBPMGhzcTBJemY4bmh5Nm5Mc3RIenR4SnE1MlcxUVllVDBFZVl5SnEzJnJlZmVycmVyPSIrcik7IGYuc3R5bGUud2lkdGggPSAiMzIwcHgiO2Yuc3R5bGUuaGVpZ2h0ID0gIjMyMHB4IjtmLnNldEF0dHJpYnV0ZSgiZnJhbWVib3JkZXIiLCIwIik7Zi5zZXRBdHRyaWJ1dGUoIm1hcmdpbmhlaWdodCIsIjAiKTsgZi5zZXRBdHRyaWJ1dGUoIm1hcmdpbndpZHRoIiwiMCIpO3ZhciBzID0gZG9jdW1lbnQuZ2V0RWxlbWVudEJ5SWQoImdldGZseS1vcHRpbi1mb3JtLWlmcmFtZS0xNjI5NDc0NDQxNDgyIik7cy5hcHBlbmRDaGlsZChmKTsgfSkoKTsgPC9zY3JpcHQ+[/fusion_code][/fusion_builder_column][/fusion_builder_row][/fusion_builder_container]