[NGHỀ GIA SƯ] SỰ NHIỆT TÂM ĐỔI LẤY MÓN QUÀ Ý NGHĨA

Mạng xã hội cứ đưa tin lần lượt về số người dương tính với người khách không mời mà đến “Corona”. Cảm giác hoang mang khi chiếc điện thoại trên tay cứ rung từng đợt từ Bluezone, tôi thật sự không sao an yên được. Thôi thì đành dẹp điện thoại sang bên, pha một ly trà chanh lạnh và ghé sang thềm cửa sổ ngồi ngắm trời đất suy tư, nhẹ nhàng tâm trạng biết bao. Suy đi nghĩ lại thì nhân vật hiện lên đầu tiên trong đầu tôi là cậu bé học trò mà tôi đang hướng dẫn suốt cả mấy tháng trời. Kể cả bệnh dịch đang hoành hành thì bé vẫn học một cách rất nghiêm túc và thoải mái thông qua nền tảng trực tuyến. Bé tên Huy Hưng. Có thể các bạn nhỏ đang khác đang say sưa hưởng thụ kỳ nghỉ hè “dài ngoài ý muốn”, riêng Huy Hưng vẫn quyết tâm xin Mẹ được học cùng tôi. Quả thật tôi thương cậu nhóc này thật đấy!

Tôi bắt đầu công việc Gia sư tại công ty eTeacher từ cuối tháng 9 năm 2020, đến nay đã là tháng 7 năm 2021, cũng được tầm 10 tháng. Công việc này nói đơn giản thì cũng không mà khó khăn thì cũng không hẳn. Chắc tại vì tôi thích công việc bán thời gian này mà cố lao tâm hướng dẫn bé Hưng nhiệt tình nhất có thể. Với công việc này tôi thật sự rất thích thú nhưng cũng cảm thấy đôi phần áp lực. Vì bản thân mình đang gánh vác trọng trách đồng hành cùng sự phát triển kiến thức của bạn nhỏ. Nhờ đó tôi đã rất và luôn nhiệt tình trong quá trình hướng dẫn bé. Mỗi ngày tôi luôn dành một quỹ thời gian riêng của mình để theo dõi tình hình học tập của bé. Đồng thời soạn sẵn giáo án cần thiết cho trường hợp bé không có bất kỳ bài tập về nhà nào. Tuy đây chỉ là công việc bán thời gian nhưng tôi rất nghiêm túc để hoàn thành và luôn nhắc nhở với bản thân mình rằng: “Luôn dùng sự nhiệt tình và tinh thần trách nhiệm cao để hướng dẫn bé ở bất kỳ tình huống nào”.

Lần đầu nhận được nhiệm vụ hướng dẫn bé Hưng, tôi hơi quan ngại vì nhà tôi cách nhà bé khá xa. Nhưng may thay vì cái tính chịu khó học hỏi tìm tòi của Hưng mà tôi càng thêm động lực dạy và hướng dẫn bé. Hưng là một cậu bé lớp 6. Lần đầu gặp bé tôi quả thật ngạc nhiên vì đến thời điểm hiện đại, tôi lại khá hiếm gặp được một cậu bé lớn bằng đúng cái tuổi của cậu, sở hữu được thành tích tốt như vậy, lại còn rất hồn nhiên theo đúng nghĩa của nó.

Hai thầy trò đồng hành với nhau trong suốt một khoảng thời gian không quá dài nhưng để lại cho nhau rất nhiều kỷ niệm vui buồn. Nhưng niềm vui vẫn là đại đa số.

Tháng 11 đối với mọi người có thể không sở hữu được điều gì đặc sắc nhưng đối với người làm nghề giáo thì đó là khoảng thời gian đặc biệt – Ngày Nhà Giáo Việt Nam. Tôi cứ nhớ như in, đó là một ngày bình thường như bao hôm. Chiều 4h50 tan học, tôi sang nhà Huy Hưng để kèm bé học cho kịp, buổi học bắt đầu lúc 5h30. Vẫn như thường nhật :

  • Dạ chị ơi em đến rồi ạ, em đang ở tầng B1 ạ 
  • Okay, em đợi chị xuống đón em, chị Phụ huynh đáp lời.
  • “Ting tong”,  dạ em chào chị !
  • Em mới tan học về hả Vĩ hay từ nhà sang?
  • Dạ em mới tan học, từ trường sang nên cũng gần
  • Hôm nay Huy Hưng mới khoe chị điểm kiểm tra 1 tiết môn Lý của bé được 9.5, đang vuI nãy giờ đó

Cảm giác của một người mẹ tự hào về con trai mình dường như ấm áp và hạnh phúc nhiều, niềm vui sướng ấy lây sang cho người làm Gia sư như tôi. Thú thật mà nói thì tôi cũng đôi lần làm part-time job với vị trí gia sư như tiếng Trung, kèm các bạn nhỏ tiểu học. Nhưng cái cảm giác khi nghe thành quả của Hưng lần này làm tôi vui khôn xiết.

Từ trong phòng bước ra là gương mặt thân quen ấy. Kỳ lạ thay, trên tay cậu nhóc đang cầm thứ gì ấy như một món đồ được gói cẩn thận bằng giấy lụa màu xanh trời. Ở giữa thân của món đồ ấy lại là một chiếc nơ hồng nền nã. Tôi đang suy nghĩ về hành động của cậu, đồng thời tìm ra lời giải đáp cho món đồ trên tay bé Hưng thì cũng là lúc bé Hưng kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ của mình 

  • Con chào Thầy, 
  • Hello con, tôi tiếp lời bé Hưng.

Ngay sau đó cậu bé vội vội vàng vàng đưa món đồ trên sang cho tôi. Cậu bé đang bối rối không hơn không kém “Con tặng Thầy !” Trong khoảnh khắc đó tôi bỗng khựng lại vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra, à thì ra cậu nhóc đang tặng mình một món quà nhân ngày 20-11 hôm nay. Từ góc bếp, mẹ Hưng nói to:

  • Con không chúc thầy gì hết à ?
  • Dạ, con chúc thầy 20-11 vui vẻ, hi hi, cậu bé nghe lời mẹ và xoay sang tôi.
  • Thầy cảm ơn con nhiều nha Hưng, tôi nhận lấy món quà với vẻ mặt ngại ngùng vì sự bất ngờ của Hưng dành cho mình, đồng thời đó còn là phần quà của mẹ Hưng giúp bé chuẩn bị.

Cuối cùng tôi cũng có câu trả lời cho mình về món đồ trên tay Huy Hưng thì ra là một bó hoa tươi được gói rất cẩn thận mà giờ đây món lễ vật ấy lại thuộc về tôi. Chỉ với chưa đầy 3 giây ngắn ngủi trong đầu tôi là hàng tá suy nghĩ và đặc biệt nhất là cảm xúc hạnh phúc cực kì. Vì đây là lần đầu tôi nhận được một bó hoa tươi từ người khác. Tuy không phải lần đầu tiên tôi đồng hành cùng các bạn học trò nhỏ, nhưng là lần đầu tiên tôi nhận được một món quà ý nghĩa như thế. Cầm bó hoa trên tay mà tôi luôn không ngớt được vẻ mặt hạnh phúc và vui mừng trong suốt buổi dạy học cùng bé Hưng. Không những thế, bên trong bó hoa còn có một lá thư của bé dành cho mình, nhưng vì thời gian ngắn ngủi, tôi và cậu bé lại bắt đầu buổi học ngày hôm ấy với môn Ngữ Văn ( đây là môn học mà bé Hưng không ghét nhưng tuyệt nhiên lại chưa đạt được nhiều thành tích cao trong quá trình, ngược lại tôi lại là đứa yêu thích việc đọc sách. Chính vì thế, tôi luôn tìm cách để truyền tải đến Hưng về mặt tích cực đối với các bạn học sinh mà bộ môn Ngữ Văn mang đến). Với niềm tin của bản thân tôi tin rằng về lâu dài Hưng sẽ loại môn Ngữ Văn ra khỏi nỗi sợ hãi của mình. 

Buổi học trải qua vui vẻ với sự phối hợp và hợp tác của hai thầy trò. Thời gian nghỉ giải lao 5 phút sau 30 phút chăm chú học bài chính là khoảng thời gian trò chuyện về mọi thứ của hai thầy trò. Hẳn sẽ nhiều bạn khó tin được rằng cậu bé 12 tuổi này lại biết rất nhiều kiến thức về lịch sử Việt Nam và Trung Quốc. Cậu lại tiếp tục kể tôi nghe về những sự kiện lịch sử Trung Hoa, vừa nghe tôi vừa xấu hổ vì bản thân mình vẫn còn nhiều thiếu xót về kiến thức lịch sử. Ngoài ra tôi còn là một người Việt gốc Hoa nhưng lại chẳng nắm bắt được gì ngoài những câu chuyện cung đấu của hậu cung thông qua những bộ phim từng theo dõi. Hưng quay sang hỏi tôi:

  • Ai đã khiến Hàn Tín bị Lã Hậu giết ?
  • Tôi ngập ngừng đáp: “ Phần này thầy chưa nắm vì thầy ít theo dõi lịch sử Trung Hoa, con biết gì thì con kể thầy nghe”. Cậu lại tiếp tục say sưa những câu chuyện về lịch sử dường như cậu bé thích thú và hiếu kì.

Hôm ấy quả thật là một buổi hướng dẫn rất vui và hạnh phúc của bản thân tôi. Nhưng trùng hợp thay ban sáng trước khi đi học tôi đã đem theo con máy chụp ảnh của mình, một chiếc máy ảnh sử dụng film vì bản thân thích sự hoài cổ và màu được in từ film nhựa. Nhân dịp mang theo bên mình, cuối buổi học tôi xin chị Phụ huynh nán lại một xí để giới thiệu với Hưng về chiếc máy ảnh của mình. Vì tôi vốn nghĩ: “Bọn trẻ con của thời đại công nghệ 4.0 như này thì làm sao có thể hiểu được giá trị của chiếc máy ảnh film nhựa”. Thế nên tôi quyết định sẽ dạy Hưng chụp vài kiểu ảnh để hiểu và biết được cơ chế hoạt động của máy ảnh film như thế nào . Suối buổi trò chuyện cậu nhóc vô cùng thích thú và tò mò về thành quả chụp của mình như nào, cái cảm giác nóng lòng chờ xem cái nháy của mình lên khung hình có chuẩn xác hay không thật sự rất hiếu kỳ, tôi cũng vậy ! Cậu nhóc lần đầu hiểu và nghe được những chia sẻ về chiếc máy ảnh film quả rất cảm kích và luôn chăm chú tiện tay xoa xoa sờ sờ, trông cậu nhóc thật đáng yêu . Mãi thờ thẫn nghĩ suy tôi bị dòng thời gian kéo lại về hiện tại. Còn tầm 20 phút nữa tôi lại tiếp tục nhiệm vụ của mình, đó chính là hướng dẫn cậu nhóc qua nền tảng trực tuyến. Hưng yêu thích việc học, chưa bao giờ bỏ lỡ bất kì một buổi học trực tuyến nào cùng tôi, một cậu nhóc vừa mê máy tính nhưng cũng rất biết cách lo lắng cho tương lai của mình, đáng quý biết bao một bạn nhỏ như thế ?!. Kỷ niệm trong suốt quá trình đồng hành của tôi và cậu nhóc thật rất nhiều và tếu táo lắm. 

Một bài học mà tôi đã học được thông qua công việc Gia sư này là hãy tận tâm và nhiệt tình hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, các bé sẽ hiểu được sự nhiệt thành của mình. Đồng thời sẽ phối hợp thật dễ dàng trong quá trình giảng dạy. Để hướng dẫn được một cậu học trò ngoan và chịu khó học tập thì chúng ta hãy là tấm gương xán lạn cho các bạn nhỏ.

Đôi lúc tôi hay cảm thấy rất may mắn khi bắt lấy được một cơ hội trở thành một thành viên Gia sư của eTeacher, nhờ đó mà mình có thêm một xí thu nhập. Thêm nữa, tôi được gặp một cậu học trò đáng quý và cả nhà dường như ai cũng quý mến tôi. Khả năng truyền đạt của mình ngày càng được nâng cao thông qua hành trình hướng dẫn bài tập hỗ trợ bé Hưng. Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc vì đâu đó đã giúp đỡ được một bạn nhỏ hiểu được tầm quan trọng của việc học tập, nhưng cũng không quên việc vui chơi để bé được phát triển một cách toàn diện chứ không chỉ trên trang vở quyển sách. Đoạn đường trở thành Gia sư này có lẽ là một kỷ niệm rất tuyệt vời trong khoảng thời gian làm sinh viên của bản thân tôi. Đặc biệt, một câu nói của mẹ bé Hưng mà tôi rất trân quý và luôn để ở trong lòng:

“ Huy Hưng thích em lắm, bảo đi du lịch vào dịp Lễ này cũng không chịu, nhất quyết ở nhà học với Thầy !”

Thông tin liên hệ 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *