[fusion_builder_container hundred_percent=”no” equal_height_columns=”no” menu_anchor=”” hide_on_mobile=”small-visibility,medium-visibility,large-visibility” class=”” id=”” background_color=”” background_image=”” background_position=”center center” background_repeat=”no-repeat” fade=”no” background_parallax=”none” parallax_speed=”0.3″ video_mp4=”” video_webm=”” video_ogv=”” video_url=”” video_aspect_ratio=”16:9″ video_loop=”yes” video_mute=”yes” overlay_color=”” video_preview_image=”” border_size=”” border_color=”” border_style=”solid” padding_top=”” padding_bottom=”” padding_left=”” padding_right=””][fusion_builder_row][fusion_builder_column type=”1_1″ layout=”1_1″ background_position=”left top” background_color=”” border_size=”” border_color=”” border_style=”solid” border_position=”all” spacing=”yes” background_image=”” background_repeat=”no-repeat” padding_top=”” padding_right=”” padding_bottom=”” padding_left=”” margin_top=”0px” margin_bottom=”0px” class=”” id=”” animation_type=”” animation_speed=”0.3″ animation_direction=”left” hide_on_mobile=”small-visibility,medium-visibility,large-visibility” center_content=”no” last=”no” min_height=”” hover_type=”none” link=””][fusion_text columns=”” column_min_width=”” column_spacing=”” rule_style=”default” rule_size=”” rule_color=”” hide_on_mobile=”small-visibility,medium-visibility,large-visibility” class=”” id=””]
Nghề Gia sư – Nỗ lực hết mình để không phải hối hận
Với vai trò một Gia sư, mình nhìn thấy và cũng biết rằng bé đã phải cố gắng như thế nào ở mỗi bài kiểm tra. Cũng như hiểu rằng bé mong muốn học ngôi trường đó như thế nào.
Câu chuyện của mình bắt đầu khi mình là một cô sinh viên “chiếu mới” bỡ ngỡ vào ngôi trường đại học mà mình hằng mơ ước – ĐH Y Dược TP. Hồ Chí Minh. Lúc đang mải mê làm quen với các bạn mới, các anh chị tiền bối thì mình có thấy một bài review khá tâm huyết về nghề Gia sư này. Cộng với một chút liều lĩnh. Cộng thêm một chút tự tin về khả năng truyền đạt của bản thân. Mình đã mạnh dạn nộp CV và trở thành gia sư của công ty eTeacher.
Mới đầu đi dạy thì chỉ dám nhận lớp đúng chuyên môn khối B của mình thôi. Nhưng rồi cơ duyên nào đó đã đẩy đưa mình nhận một lớp Hóa 12 Song ngữ. Thật ra mà nói là lúc nhận lớp mình cứ nghĩ đó là Hóa 12 Bộ Giáo dục thôi. Nên đã lục lọi bao nhiêu bí kíp ôn thi luyện đề cả một buổi tối. Nhưng mà không ngờ khi đến nhà phụ huynh, mình mới ngớ ra là bé học Trường Quốc Tế. Lúc đó chỉ biết thầm bấm bụng: “đã đâm lao thì đành theo lao vậy”. Vậy là mình đã bắt đầu một lớp Song ngữ như thế đó.
Bé học sinh của mình thì cá tính hết chỗ nói. Nhìn bé nó còn mạnh mẽ hơn cả mình. Nhưng được cái rất tốt bụng và biết quan tâm đến mọi người. Mình sẽ dùng từ bé M để gọi tên của bé đó trong câu chuyện của mình từ đây nhé. Từ ngày gặp đầu tiên thì bé không hề khó gần hay khó chịu gì cả. Bé rất cởi mở và nói chuyện với mình như hai chị em thân thiết. M không phải là một học sinh thuộc top lớp. Có lẽ do bé chưa có niềm yêu thích với Hóa. Cũng như lười dành thời gian cho nó hơn các môn khác.
Nhưng bù lại M tiếp thu rất rất nhanh cũng như rất ham học hỏi và tìm tòi. Vì thế mà việc dạy bé đối với mình cũng nhẹ nhàng hơn nhiều. Mình xác định trước là mình cần phải tiếp thêm động lực. Cũng như sự thú vị của Hóa và Sinh cho bé trước tiên. Rồi từng ngày từng ngày dạy từng chút một để bé lấy lại căn bản trước khi vào nâng cao.
Cứ thế thời gian trôi qua, mình và bé cũng đang lao đầu vào ôn thi cho kỳ thi tốt nghiệp của bé. Nhưng mà ai ngờ được rằng, dịch bệnh khủng khiếp bao trùm cả năm 2020. Nó lây lan ra các nước trên thế giới 1 cách chóng mặt. Thế là IBO – Chương trình Văn bằng Tú tài Quốc tế mà bé đang theo học cũng hủy bỏ kỳ thi quan trọng này. Cuộc thi chỉ công nhận điểm quá trình làm điểm thi cho tất cả học sinh. Cũng may là bé M của mình bị áp lực lớn khi thi một kỳ thi quan trọng hơn là các bài kiểm tra nhỏ trên lớp. Nên điểm quá trình của bé rất tốt, đủ để bé có thể tốt nghiệp và nộp đơn vào trường đại học mà bé mong muốn.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, khó khăn vẫn cứ liên tiếp đến với bé. Gia đình không đồng ý cho bé học ngôi trường đã chọn và phải chuyển sang một ngôi trường khác. Lúc đó M buồn lắm, bé cứ than với mình suốt. Bé rất buồn với quyết định của ba mẹ. Với vai trò là Gia sư hỗ trợ việc học của bé. Mình nhìn thấy và cũng biết rằng bé đã phải cố gắng như thế nào ở mỗi bài kiểm tra. Cũng như hiểu rằng bé mong muốn học ngôi trường đó như thế nào. Tuy nhiên, ba mẹ bé cũng có những lý do riêng mà cả mình và bé đều không thể phủ nhận được.
Vì vậy, mình đã tự tìm hiểu và an ủi bé, động viên bé để bé có thể nguôi ngoai và tự tin với ngôi trường mới này hơn. Ấy vậy mà năm 2020 đã gần qua đi nhưng bé vẫn ở Việt Nam vì dịch bệnh còn phức tạp. Vào một ngày nọ, mình tình cờ gặp lại bé ở quán trà sữa nhỏ gần nhà,. Lúc ấy bé đang đi chơi với đám bạn mới. Thấy mình, bé liền chạy qua tíu tít hỏi thăm cũng như báo về tình hình học tập của bé hiện tại. Bé đã quyết định theo học một trường đại học quốc tế ở Việt Nam. Và chọn theo khối ngành Kinh tế mà bé mơ ước.
Bé đã nói với mình rằng: “Em đã hiểu và nghe theo lời chị. Rằng học ở đâu không quan trọng bằng mình đang học ngành gì và học như thế nào ạ”. Bé chọn ở Việt Nam. Vì yêu quê hương và tin rằng ngôi trường mới này vẫn rất đầy đủ chất lượng cho bé học tập. Song song đó phát triển toàn diện không kém cạnh việc du học nước ngoài. Chỉ cần nghe những tâm sự như vậy từ bé. Ngày Chủ nhật hôm đó của tôi cũng thắp lên tia nắng ấm áp trong tim.
Dẫu biết rằng mỗi chúng ta đều không thể phủ nhận ý nghĩa của việc học tập và sinh hoạt trong một môi trường tiên tiến và chuyên nghiệp. Xong, trong cuộc sống không gì là hoàn hảo. Có nhiều quyết định ta phải chấp nhận đánh đổi. Và một khi đã lựa chọn, bản thân nên tin vào quyết định đó. Sự nỗ lực hết mình để không phải hối hận khi nghĩ về. Và đây cũng là học trò mà mình nhớ mãi. Bé giúp mình tin tưởng vào bản thân rằng làm gia sư là lựa chọn đúng.
[/fusion_text][fusion_code]PGRpdiBpZD0iZ2V0Zmx5LW9wdGluLWZvcm0taWZyYW1lLTE2Mjk0NzQ0NDE0ODIiPjwvZGl2PiA8c2NyaXB0IHR5cGU9InRleHQvamF2YXNjcmlwdCI+IChmdW5jdGlvbigpeyB2YXIgciA9IHdpbmRvdy5kb2N1bWVudC5yZWZlcnJlciAhPSAiIj8gd2luZG93LmRvY3VtZW50LnJlZmVycmVyOiB3aW5kb3cubG9jYXRpb24ub3JpZ2luOyB2YXIgcmVnZXggPSAvKGh0dHBzPzpcL1wvLio/KVwvL2c7IHZhciBmdXJsID0gcmVnZXguZXhlYyhyKTsgciA9IGZ1cmwgPyBmdXJsWzBdIDogcjsgdmFyIGYgPSBkb2N1bWVudC5jcmVhdGVFbGVtZW50KCJpZnJhbWUiKTsgY29uc3QgdXJsX3N0cmluZyA9IG5ldyBVUkxTZWFyY2hQYXJhbXMod2luZG93LmxvY2F0aW9uLnNlYXJjaCk7IHZhciB1dG1fc291cmNlLCB1dG1fY2FtcGFpZ24sIHV0bV9tZWRpdW0sIHV0bV9jb250ZW50LCB1dG1fdGVybSwgdXRtX3VzZXIsIHV0bV9hY2NvdW50OyBpZigoIXVybF9zdHJpbmcuaGFzKCd1dG1fc291cmNlJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9zb3VyY2UnKSA9PSAnJykgJiYgZG9jdW1lbnQuY29va2llLm1hdGNoKG5ldyBSZWdFeHAoJ3V0bV9zb3VyY2UnICsgJz0oW147XSspJykpICE9IG51bGwpeyByKz0gIiYiICtkb2N1bWVudC5jb29raWUubWF0Y2gobmV3IFJlZ0V4cCgndXRtX3NvdXJjZScgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX3NvdXJjZScpICE9IG51bGwgPyAiJnV0bV9zb3VyY2U9IiArIHVybF9zdHJpbmcuZ2V0KCd1dG1fc291cmNlJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicpIHx8IHVybF9zdHJpbmcuZ2V0KCd1dG1fY2FtcGFpZ24nKSA9PSAnJykgJiYgZG9jdW1lbnQuY29va2llLm1hdGNoKG5ldyBSZWdFeHAoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fY2FtcGFpZ24nICsgJz0oW147XSspJykpWzBdOyB9IGVsc2UgeyByKz0gdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicpICE9IG51bGwgPyAiJnV0bV9jYW1wYWlnbj0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jYW1wYWlnbicpIDogIiI7fSBpZigoIXVybF9zdHJpbmcuaGFzKCd1dG1fbWVkaXVtJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9tZWRpdW0nKSA9PSAnJykgJiYgZG9jdW1lbnQuY29va2llLm1hdGNoKG5ldyBSZWdFeHAoJ3V0bV9tZWRpdW0nICsgJz0oW147XSspJykpICE9IG51bGwpeyByKz0gIiYiICtkb2N1bWVudC5jb29raWUubWF0Y2gobmV3IFJlZ0V4cCgndXRtX21lZGl1bScgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX21lZGl1bScpICE9IG51bGwgPyAiJnV0bV9tZWRpdW09IiArIHVybF9zdHJpbmcuZ2V0KCd1dG1fbWVkaXVtJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV9jb250ZW50JykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jb250ZW50JykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fY29udGVudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fY29udGVudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX2NvbnRlbnQnKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fY29udGVudD0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9jb250ZW50JykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV90ZXJtJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV90ZXJtJykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdGVybScgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdGVybScgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX3Rlcm0nKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fdGVybT0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV90ZXJtJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV91c2VyJykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV91c2VyJykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdXNlcicgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fdXNlcicgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX3VzZXInKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fdXNlcj0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV91c2VyJykgOiAiIjt9IGlmKCghdXJsX3N0cmluZy5oYXMoJ3V0bV9hY2NvdW50JykgfHwgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9hY2NvdW50JykgPT0gJycpICYmIGRvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fYWNjb3VudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSkgIT0gbnVsbCl7IHIrPSAiJiIgK2RvY3VtZW50LmNvb2tpZS5tYXRjaChuZXcgUmVnRXhwKCd1dG1fYWNjb3VudCcgKyAnPShbXjtdKyknKSlbMF07IH0gZWxzZSB7IHIrPSB1cmxfc3RyaW5nLmdldCgndXRtX2FjY291bnQnKSAhPSBudWxsID8gIiZ1dG1fYWNjb3VudD0iICsgdXJsX3N0cmluZy5nZXQoJ3V0bV9hY2NvdW50JykgOiAiIjt9IGYuc2V0QXR0cmlidXRlKCJzcmMiLCAiaHR0cHM6Ly9jc2toLmV0ZWFjaGVyLnZuL2FwaS9mb3Jtcy92aWV3Zm9ybS8/a2V5PWdreG91WlFFbDBPMGhzcTBJemY4bmh5Nm5Mc3RIenR4SnE1MlcxUVllVDBFZVl5SnEzJnJlZmVycmVyPSIrcik7IGYuc3R5bGUud2lkdGggPSAiMzIwcHgiO2Yuc3R5bGUuaGVpZ2h0ID0gIjMyMHB4IjtmLnNldEF0dHJpYnV0ZSgiZnJhbWVib3JkZXIiLCIwIik7Zi5zZXRBdHRyaWJ1dGUoIm1hcmdpbmhlaWdodCIsIjAiKTsgZi5zZXRBdHRyaWJ1dGUoIm1hcmdpbndpZHRoIiwiMCIpO3ZhciBzID0gZG9jdW1lbnQuZ2V0RWxlbWVudEJ5SWQoImdldGZseS1vcHRpbi1mb3JtLWlmcmFtZS0xNjI5NDc0NDQxNDgyIik7cy5hcHBlbmRDaGlsZChmKTsgfSkoKTsgPC9zY3JpcHQ+[/fusion_code][/fusion_builder_column][/fusion_builder_row][/fusion_builder_container]